THƠ RIÊNG EM
Vần thơ này anh sẽ viết cho em
Khi hoàng hôn ngã đoài trên vai núi
Anh chông chênh nhìn bóng mình thật tội
Nó bơ vơ, trầm mặc nhớ một người
Vần thơ này anh sẽ viết cho người
Từ giấc mộng trong đêm dài sâu lắng
Từ chính anh gọi tên người- trống vắng
Không tiếng "ơi" cả tiếng vọng cũng trầm
Vần thơ này anh viết tận đáy lòng
Là tiếng khóc không bật ra thành giọt
Là tình yêu chứa đầy hương mật ngọt
Là đơn côi ẩn chứa trong nụ cười
Vần thơ này anh viết mong em vui
Hạnh phúc lắm khi em cười rạng rỡ
Anh ghìm mình cố ngăn ...đừng ngưng thở
Nụ cười em in mắt choáng cả trời
Vần thơ này anh viết là những lời
Từ tâm thức của một người rất mực
Ghét em, giận em mà cũng yêu em chất ngất
Bởi vì em , tình thật đến không ngờ ....